TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 428: Ngân Lang Thành Nhiếp Gia

Vân Tiêu Giới, Ngân Lang thành.

Đây là một tòa thành trì nhân loại thật to, chiếm diện tích không thấp hơn thủ đô khu Dương Châu của Viêm Hoàng Tinh Cầu, nhân khẩu hơn trăm triệu, thương nghiệp cực kỳ phồn vinh, là Đại Thành chính cống của nhân loại.

Nhà chọc trời hiện đại một tòa lại một tòa, phi thuyền trên bầu trời từng chiếc từng chiếc, vô số võ giả ra vào, vận chuyển đủ loại tài nguyên, tiền bạc mỗi ngày lưu động ở chỗ này, nhất định là một con số trên trời.

Có thể nói, tòa Ngân Lang thành này thật là giàu có đến nứt đố đổ vách.

Nhưng mà khống chế tòa thành này cũng không phải là Chính Phủ Liên Bang, mà là gia tộc Vương Giả Nhiếp gia!

Bọn họ là chủ nhân tòa Ngân Lang Thành này, chưởng khống tất cả ở đây, ăn ở đều do bọn hắn nắm giữ, phàm là nhân loại sinh hoạt trong tòa thành trì này, đều làm công cho Nhiếp gia.

Từ nơi này có thể tưởng tượng, Nhiếp gia đến tột cùng là giàu có đến mức nào, nói phú khả địch quốc cũng không xê xích bao nhiêu.

Nhưng mà đây là chỗ đáng sợ của gia tộc Vương giả, sự cường đại của cảnh giới Vương giả.

Một khi thành Vương, là có thể cắt đất phong Vương, ở Vân Tiêu giới tìm một khối thổ địa, là có thể xây dựng nhân loại thành trì, thậm chí thành lập Vương Quốc độc lập của chính mình.

Nhưng mà cũng không phải tất cả cường giả cấp Vương giả đều có năng lực xây dựng thành trì, cường giả cấp Vương Giả có thể xây dựng thành trì, trên căn bản ở trong rất nhiều Vương Giả cũng là tương đối cường đại.

Như vậy, mới có thể chống đỡ đủ loại thiên tai trong Vân Tiêu giới, chống đỡ tầng tầng lớp lớp yêu thú, ở trong khu vực hoang dã mạnh mẽ mở ra một tòa thành trì, thành lập thiên đường cho nhân loại.

Trung ương thành Ngân Lang, đó là một tòa trang viên thật to, có thác nước, có hồ, có sân nhà vườn hoa, còn có đủ loại tác phẩm nghệ thuật, vô cùng xa hoa, đây là phủ đệ của Ngân Lang Thành Nhiếp Gia.

Mà lúc này, một tòa phòng khách trong trang viên này, đang tụ tập mấy chục trên trăm vị trưởng lão của Nhiếp gia, từng người bọn họ đứng ở chính giữa đại sảnh, trên người tản mát ra sát khí đáng sợ, ít nhất đều là cảnh giới Tông Sư.

Phía trên đại sảnh có một cái ghế, từ gỗ lê vàng ngàn năm điêu khách mà thành, hai bên chạm trổ đầu sói, phía trên trải một tấm da sói yêu thú cấp Vương Giả, một người trung niên mặc quần áo luyện công màu xanh da trời đang ngồi phía trên cái ghế đó.

Hắn có mái tóc dài, gương mặt vô cùng lạnh lùng tựa như nham thạch, trên trán có con mắt thứ ba, cho dù hắn cái gì cũng không nói, thậm chí ánh mắt đều nhắm.

Nhưng mà người xung quanh đều có thể cảm nhận được từ trên người người trung niên này tản mát ra sát khí làm cho người ta run sợ, dường như lấy thân thể người trung niên nam tử này làm trung tâm, chu vi trăm dặm đều tạo thành lĩnh vực tuyệt đối.

Mà sinh tử của bọn họ, đều năm trong chưởng khống của người đàn ông này, chỉ cần ý niệm đối phương hơi động một cái, bọn họ liền sẽ lập tức ngã xuống đất bỏ mình, đây là chênh lệch không cách nào bù đắp.

Người đàn ông trung niên này, chính là Vương Giả tiếng tăm lừng lẫy trong Vân Tiêu Giới, được người xưng là Lang Vương Nhiếp Vô Đạo!

Một lúc lâu sau, hắn rốt cuộc cũng mở mắt, lộ ra tia sáng lạnh đáng sợ: “Nghe nói, Chấn nhi đã chết, chết trong Vân Vụ sơn mạch, đây rốt cuộc là chuyện gì? Các ngươi nói!”

Quát ra một tiếng, ẩn chứa lửa giận đến mức tận cùng, nếu như cỗ ý chí này cố ý nhằm vào một kẻ địch, cho dù là cường giả cảnh giới Tông Sư cũng sẽ bị đánh ngã ngay lập tức, thất khiếu chảy máu mà chết.

Phải biết, Nhiếp Chấn là một trong những người cháu hắn quan tâm nhất, cũng bị hắn cho rằng sẽ là người nối nghiệp Nhiếp gia trong tương lai, tiền đồ vô lượng, hắn đã tiêu tốn vô số tài nguyên trên người Nhiếp Chấn.

Dù sao đời sau của Nhiếp gia rất nhiều, nhưng mà có thiên phú không nhiều, thậm chí đời sau có thể hoàn toàn kích hoạt huyết mạch, mở ra con mắt thứ ba càng là ít ỏi giống như Gấu Trúc, xuất hiện một cái cũng sẽ là Chúng Tinh Củng Nguyệt.

Nhưng bây giờ hắn lại bị chết, đồng nghĩa với đầu tư trước đây trôi theo dòng nước, đối với Nhiếp gia giàu nứt đố đổ vách mà nói, đơn giản là tin tức động trời, tổn thất quá mức to lớn.

“Chấn nhi bị giết, nghe nói là bị một tên học sinh tên là Võ Vô Địch mạnh mẽ giết chết, hài cốt không còn.” Một trưởng lão đứng dậy, cắn răng nghiến lợi, cũng là cực kỳ tức giận.

“Hài cốt không còn, giỏi một cái hài cốt không còn!”Nhiếp Vô Đạo giận quát một tiếng, chấn đến trần nhà phòng khách đều nứt ra, “Biết rõ Nhiếp Chấn là con cháu Nhiếp gia chúng ta, là đời sau của Nhiếp Vô Đạo ta, hắn cũng dám giết? Thật là ăn gan hùm mật báo!”

“Bắt lấy, lập tức đem tên Võ Vô Địch kia bắt tới, xử tử lăng trì, tru di cửu tộc!”

Hắn tức giận tới cực điểm, sỉ nhục này cho dù là nước sông trường giang cũng không cách nào rửa sạch.

“Nhưng thưa gia chủ.”

Một trưởng lão đứng dậy, sắc mặt hết sức khó coi:” Sau khi nhận được tin tức này, chúng ta phát động lực lượng gia tộc, tra tìm toàn bộ danh sách tất cả sinh viên của Vân Tiêu Giới, điều tra từng người, nhưng mà cũng không phát hiện có người tên là Võ Vô Địch.”

“Chúng ta hoài nghi danh tự này căn bản là ngụy tạo, thậm chí ngay cả bộ dáng cũng là ngụy tạo, bây giờ trong chốc lát chúng ta căn bản là không tra được thân phận chân thật của hắn.”

Hắn nắm chặt quả đấm, rất là không cam lòng, đường đường con cháu Nhiếp gia bị chém giết trước mặt mọi người, nhưng mà ngay cả thân phận hung thủ cũng không tìm tới, nếu như bị gia tộc Vương giả khác biết chuyện này, sợ rằng Nhiếp gia sẽ trở thành trò hề.

“Gia chủ, ta cho là tên Võ Vô Địch này căn bản đã sớm có dự mưu, phỏng chừng là cừu nhân của Nhiếp gia, mục địch đúng là vì diệt trừ con cháu có thiên phú của Nhiếp gia chúng ta, suy nhược sinh lực của Nhiếp gia chúng ta.” Có trưởng lão suy đán thân phận hung thủ kia, cho rằng có thể là cừu nhân cuả Nhiếp gia, dù sau Nhiếp gia một đường quật khởi, trong lúc đó cũng không biết đắc tội bao nhiêu người.

Thậm chí Lang Vương Nhiếp Vô Đạo hoành hành ngang ngược, càng là có không ít kẻ thù cấp Vương Giả, những kẻ thù đó hoàn toàn có thể làm ra những chuyện này.

“Cũng chưa chắc, cũng có thể là vì tranh đoạt bảo vật, từ đó đưa tới tranh đấu, trước khi không có chứng cứ, ai cũng không thể chứng minh đây là kẻ thù làm.”

Cũng có người phản bác.

“Câm mồm!”

Nhiếp Vô Đạo giận quát một tiếng, “Ta bất kể hung thủ kia rốt cuộc là thân phận gì, giết cháu ta, thì phải đền mạng. Cho là thay đổi bộ dáng, sửa lại tên, sẽ không tìm được hắn sao? Đơn giản là thúi lắm!”

“Nội tình võ công của hắn thì sao, võ kỹ am hiểu thì sao, công pháp tu hành thì sao, loại vật này căn bản là không có cách ẩn núp, có những đầu mối này, chẳng lẽ không tìm được hắn?”

“Hơn nữa người có thể giết Chấn nhi, ở trong rất nhiều học sinh cũng là có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhân vật như vậy làm sao lại có thể không tìm được?”

Hắn trợn mắt nhìn rất nhiều trưởng lão Nhiếp gia.

“Căn cứ theo miêu tả của người chứng kiến, hung thủ giết Chấn nhi am hiểu sử dụng kiếm pháp, một thân kiếm thuật vô song, gần như thông thần, có thể liều một trận cùng Cừu Vạn Thiên của Hắc Bạch Học Viện.” Một trưởng lão trầm giọng nói, “Nhưng mà kiếm pháp hung thủ kia sử dụng lại là chưa bao giờ nghe tới, toàn bộ Vân Tiêu giới cũng không tìm tới, cũng không ai biết đến lai lịch của môn kiếm pháp này.”

“Về phần quyền pháp, bộ pháp, cùng với nội công tâm pháp, bởi vì hung thủ kia thật sự là quá mạnh mẽ, ngoại trừ Chấn nhi ra, những người khác đều là bị một quyền đánh giết.”

“Học sinh chung quanh kiến thức võ đạo cũng nông cạn, căn bản là không có cách biết được đến tột cùng hắn am hiểu cái gì.”

Nếu như có cường giả cấp Vương Giả quan sát Hạ Bình chiến đấu, có lẽ còn nhìn ra được một chút dấu vết, nhưng mà học sinh tại chỗ chẳng qua đều là người mới bước vào cảnh giới Võ Sư thôi, nơi nào nhìn ra được bí ẩn trong đó.

Thậm chí phần lớn học sinh ngay cả động tác của Hạ Bình đều không thấy rõ, muốn biết được lai lịch Hạ Bình, thật sự là quá làm khó người.