TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1047: Khen Thưởng Tiểu Na Di Phù (1)

"Giai Giai, nhìn thấy vừa rồi ta lợi hại bao nhiêu không, một quyền là đánh bại tên sơn tặc hư hỏng kia."

Một đám tiểu hài tử dương dương đắc ý, cảm thấy mình đánh đánh thắng trận này, thật giống như anh hùng trong truyền thuyết, đánh bại địch nhân tà ác, thu hoạch được thắng lợi cực lớn.

Bọn họ cảm thấy cao hứng trước đó chưa từng có, bởi vì sự tình lấy ít thắng nhiều giống như vậy cho tới bây giờ chưa có trải qua, loại trò chơi tiêu diệt sơn tặc này, thế nhưng mà so sánh với học vui hơn nhiều.

"Hỏng bét."

Một đứa trẻ biến sắc: "Cha ta phát hiện ta trốn học, hiện tại đang gọi điện thoại tới đây nè." Hắn phát hiện bộ đàm của mình không ngừng đang vang lên, người liên lạc hiện ra lại chính là cha của mình.

"Xong, mẹ của ta cũng biết chúng ta trốn học."

"Tại sao có thể như vậy? Tỷ tỷ của ta cũng gọi điện thoại tới, nói muốn đi qua trường học trừng trị ta."

"Nhanh đi về mau, bằng không buổi tối hôm nay cũng sẽ xong đời triệt để, khẳng định sẽ bị đánh sml."

"Thật có lỗi, Thổ Dân ca ca, chúng ta phải đến trường."

Rất nhiều tiểu hài tử đều phát hiện bộ đàm của mình không ngừng có tin tức truyền đến, tiếng kêu đoạt mệnh liên tục giống nhau, dường như tin tức bọn họ trốn học trong lúc nhất thời, lập tức bị cha mẹ mình biết.

Mỗi người cha mẹ đều đang nổi giận phừng phừng, đơn giản tức muốn lộn ruột, tuổi còn nhỏ thế mà còn học người ta trốn học, hiện giờ không uốn nắn lập tức mà nói, bọn họ lớn lên còn dám làm như nào, vậy có phải muốn học hư, trở thành cường đạo Vũ Trụ hay không.

Hạ Bình biết, đây là chuyện phát sinh tất nhiên, những lính đánh thuê đó rời đi thế giới giả tưởng, khẳng định sẽ bẩm báo với cố chủ chuyện này, như vậy sự tình những đứa bé này trốn học cũng sẽ bộc lộ ra ngoài.

Thậm chí những lính đánh thuê này vì ngăn ngừa khuyết điểm của chính mình, còn đổ trách nhiệm chuyện này lên trên người bọn trẻ này, nói nếu như không phải bọn trẻ này, để bọn hắn sợ ném chuột vỡ bình, đã sớm diệt đi Võ Vô Địch.

Vù vù vù! ! !

Một đám trẻ con nhanh như điện chớp, bọn họ vội vàng hấp tấp, lập tức chạy tới phía Tân Thủ Thôn, phải logout nhanh, nếu không mà nói cha mẹ phẫn nộ, sẽ giáo huấn bọn họ một trận tơi tả.

Thời gian mới trôi qua mấy hơi thở, bọn họ lập tức biến mất ở tại nguyên chỗ, cũng không lo được một đống lớn kim ngân tài bảo lưu lại trên mặt đất, đây đều là những bảo vật mà lính đánh thuê đó lưu lại.

"Đây là phát tài rồi."

Hạ Bình vung tay lên, lập tức đem những bảo bối trên mặt đất này, thu đến trong Không Gian Trữ Vật trên người mình.

Hắn tính thô sơ giản lược đánh giá một chút, vẻn vẹn là những tài bảo này cũng có giá trị 25 triệu tiền vũ trụ, được cho là một khoản tiền lớn, lại thêm tiền tài từ trên người đám tiểu hài tử kia đạt được, trên người hắn lập tức có 49 triệu tiền vũ trụ, tiếp cận năm ngàn vạn.

Tuy rằng khoảng cách một tỷ tiền vũ trụ còn cách một đoạn lớn, nhưng mà không hề nghi ngờ, chính mình từng bước một tiến lên phía mục tiêu này.

Nếu là lại đến mấy lần sự tình như vầy, chỉ sợ góp nhặt một tỷ tiền vũ trụ, cũng không phải chuyện đặc biệt khó.

"Ồ? Còn có không ít Âm Lôi Đạn, món pháp bảo duy nhất một lần này cũng không tệ." Hạ Bình sáng lên con mắt, cũng từ trong những bảo vật này ở được 50 quả Âm Lôi Đạn.

Thông qua chiến đấu trước đó, hắn cũng biết uy lực của Âm Lôi Đạn này là bảo vật sử dụng một lần duy nhất, có Bí Bảo như vầy, thường thường có thể thay đổi chiến cuộc, mang đến cho mình ưu thế cự lớn.

Mà lại bảo vật dạng vậy còn có giá trị không nhỏ, có đôi khi dù cho có tiền cũng chưa chắc có thể mua được.

Đáng tiếc là, Hạ Bình lại không có ở trong đống bảo vật này tìm ra bất kỳ Bảo Khí, cũng không biết là bọn lính đánh thuê này cố ý không có mang theo Bảo Khí, vẫn là Bảo khí thế giới giả tưởng giá cả không ít, cũng không phải là mỗi người đều có.

Vèo!

Sau khi kiểm kê hoàn toàn bộ bảo vật, Hạ Bình lập tức đi đến hướng Tân Thủ Thôn, sau nửa canh giờ hắn lập tức vào bên trong Tân Thủ Thôn, mà lúc này đám trẻ kia sớm đã logout, trở lại trong thế giới hiện thực rồi.

Hắn cũng không phải đặc biệt để ý, đi thẳng tới Học Đường võ đạo, nhìn thấy thôn trưởng của Tân Thủ Thôn, nói thẳng: "Ta đã tiêu diệt sơn tặc Độc Nhãn Lang, hoàn thành nhiệm vụ."

Lão đầu râu bạc vuốt vuốt râu muối tiêu của chính mình, nói: "Không tệ không tệ, cảm tạ tiểu hữu đã hỗ trợ, diệt trừ kẻ địch gây hại cho thôn chúng ta, thật sự là ông trời có mắt, đưa thiếu niên anh hùng như ngươi vậy đến với thôn này."

"Không cần khách khí, khen thưởng đâu?"

Hạ Bình chớp con mắt một chút, thứ hắn cần không phải lời khách khí, mà chính là khen thưởng.

"Yên tâm đi, khen thưởng ở chỗ này." Lão đầu râu bạc vung tay lên, trong tay lập tức thêm ra ba cái phù lục.

Hạ Bình hiếu kỳ hỏi: "Đây là vật gì?"

"Đây là Tiểu Na Di phù."

Lão đầu râu bạc mỉm cười: "Chỉ cần ngươi xé rách một tấm bùa chú, lập tức có thể chuyển dời mấy trăm cây số khỏi nguyên địa, bất kỳ người nào cũng không bắt được tung tích ngươi."

Bảo vật à!

Con mắt của Hạ Bình bất ngờ sáng lên, đây quả thật là đòn sát thủ, nếu như gặp phải nguy hiểm cực lớn, hắn lập tức có thể dùng bùa này nhanh chóng đào thoát, địch nhân chỉ có thể ở bên cạnh giương mắt nhìn lấy.