"Vô dụng, căn bản ngươi không phải đối thủ của ta, tiếp tục nữa cũng chỉ tốn công vô ích." Hạ Bình sờ sờ cằm, "Không bằng chúng ta vẫn nên dừng tay, đến uống chút trà tâm sự, suy nghĩ một hồi đại sự tương lai nhân sinh đời người, tỉ như hài tử tương lai của chúng ta tên gọi là gì, sau này ở tại hành tinh nào giáo dục sẽ khá tốt."
Hắn muốn cùng Diệp Mộng Dao đàm luận đại sự nhân sinh.
"Im miệng, ai sẽ có hài tử với ngươi, đừng si tâm vọng tưởng."
Khuôn mặt của Diệp Mộng Dao đỏ bừng, tên hỗn đản Võ Vô Địch này quả thật là vô liêm sỉ, mới vừa vặn gặp mặt đâu, là muốn cùng mình sinh con, còn muốn định cư ở tinh cầu nào giáo dục con cái tốt.
Dù xem như gặp lần đầu đã yêu, cũng không có nhanh như vậy.
"Chuyện này không phải do ngươi có thể quyết định, phải dựa theo truyền thống của tinh cầu chúng ta, nhìn thấy cô gái nào ưa thích lập tức đánh ngất xỉu mang đi, kéo về sơn động của chính mình, lập tức có thể kết hôn thành thân, gạo nấu thành cơm, đây là hành vi đạt được pháp luật tinh cầu thừa nhận, ngươi vẫn phải ngoan ngoãn đến bên cạnh ta đến, không cần giãy dụa."
Hạ Bình dửng dưng nói ra, biểu thị đánh ngất xỉu mang đi cô gái mình ưa thích, đây là truyền thống đạt được pháp luật thừa nhận.
"Tên Thổ Dân vô sỉ!"
Diệp Mộng Dao bị chọc giận gần chết, đây rốt cuộc là truyền thống của tinh cầu nào, còn dám nói đến được pháp luật thừa nhận, cũng chỉ có người nguyên thủy ngu muội, còn chưa khai hóa, mới có loại hành vi vô sỉ này.
Ở trong Xã Hội Văn Minh, đây là phạm pháp.
Quả nhiên tên hỗn đản này là đến từ tinh cầu Thổ Dân không ai biết nào, đến từ Xã Hội Văn Minh không có khai hóa, cả cái đầu đều làm từ bột nhão, bằng không làm sao lại làm ra chuyện như vầy.
Ầm!
Thế nhưng mà chỉ trong nháy mắt, Hạ Bình ra tay, tốc độ như là thiểm điện lôi đình, nhào tới, cặp cánh trên lưng chấn động, cuốn lên không khí, người bình thường gần như muốn phản ứng cũng không kịp.
Nhưng mà Diệp Mộng Dao hiển nhiên không phải người bình thường, thần giác của nàng cực kỳ nhạy cảm, phản ứng thần tốc, gần như là trong chốc lát lập tức phát giác được động tác của Hạ Bình, kịp thời phản ứng lại.
Một cánh tay ngọc của nàng nâng lên, tách ra quang mang màu lục, đập tới, ẩn chứa thần lực.
Bùm!
Quyền chưởng chạm vào nhau, nhất thời bộc phát ra va chạm kinh thiên, khí kình chấn động, như là mấy chục ngọn núi lửa bạo phát, sao băng va chạm Địa Cầu, chung quanh từng ngọn núi nhỏ đều bị chấn động đến sụp xuống, đất đá nát văng khắp nơi.
Từng cây cổ thụ to lớn đều bị nhổ tận gốc, ném bay ra ngoài, giữa không trung bị tạc thành bột mịn.
"Đáng giận."
Diệp Mộng Dao cắn răng, nàng bị cỗ lực lượng này đánh bay, rút lui hai ba cây số, đồng thời mỗt một quyền một cước của tên gia hỏa này đều ẩn chứa Dị Hỏa đáng sợ, thiêu đốt mỗi một góc trên người nàng.
Trong thời gian ngắn ngủi mấy hơi thở, Cương Khí trên người nàng lập tức bị đốt cháy một phần, đến Cương Khí ngưng tụ thành y phục, giờ phút này lại phá hư hơn phân nửa, lộ ra thân thể khiết bạch vô hạn.
"Tên cầm thú sắc lang này!"
Khuôn mặt của Diệp Mộng Dao đỏ bừng, bất kỳ cô gái nào đánh với tên hỗn đản này, đều phải lo lắng cho mình mất đi trong sạch, tiếp tục như vậy xuống nữa, nói không chừng nàng thật đúng là sẽ rơi vào tay tên thổ dân này.
Một khi mình rơi vào trong tay gã thổ dân này, nàng cũng không thể tin được chính mình lại biến thành như thế nào, nói không chừng thật đúng sẽ bị gạo nấu thành cơm.
Dù cho nơi này là thế giới giả tưởng, cũng không phải là Thế Giới Chân Thực, nhưng mà cảm thụ cũng sẽ giống nhau.
"Trốn!"
Diệp Mộng Dao không nói hai lời, nàng lập tức xoay người rời đi, quyết định tạm thời rút lui, tập hợp lại, hôm nay đoán chừng không phải ngày tốt động thủ với tên hỗn đản này.
Sự tình hôm nay, nàng xem như triệt để nhớ kỹ, luôn có thời điểm tên Thổ Dân này gặp không may.
Tuyệt học Di Hình Hoán Ảnh!
Vèo một tiếng, thân hình nàng lấp lóe, gần như xuyên toa không gian, trong nháy mắt lập túc rời đi nguyên địa mười mấy cây số, lập tức đã thoát ly phạm vi truy kích của Hạ Bình.
"Nhanh như vậy? !"
Hạ Bình cũng muốn đuổi theo giết tới, bắt láy cô nàng này, nhưng mà tốc độ của đối phương nhanh đến có hơi làm cho hắn không kịp trở tay, dù cho muốn đuổi theo, cũng đã không kịp.
"Thôi vậy, lần này đành bỏ qua nàng , chờ lần tiếp theo đi." Hạ Bình cũng không nóng nảy, nhìn lấy bóng lưng Diệp Mộng Dao uyển chuyển rời đi.
Vèo!
Hạ Bình lần nữa trở về nơi rừng cây lúc đầu, lúc này lính đánh thuê chung quanh đã bị một đám tiểu hài tử diệt đi, toàn bộ đều về thành dưỡng sức, một người cũng không còn lại.
"Thổ Dân ca ca, ả nữ sơn tặc kia đâu?" Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai nháy mắt.
Không ít tiểu hài tử là nhìn lấy Hạ Bình.
Hạ Bình tùy ý nói: "Để cho nàng chạy trốn, bất quá cũng không sao cả, dù sao cũng chỉ là một người, tóm lại chúng ta tiêu diệt đám sơn tặc này, là chúng ta thắng lợi."
"Đúng, chúng ta thắng."
"Ha-Ha, đám sơn tặc đần kia căn bản không phải đối thủ của chúng ta."
"Bọn họ đến bao nhiêu người, ta cho là chúng ta thất bại đâu, không nghĩ tới thế mà thắng."
"Hừ, cũng không nhìn một chút chúng ta lợi hại bao nhiêu, chúng ta chính là cao thủ siêu cấp đánh khắp thiên hạ không địch thủ."