Trong lòng của bọn họ cũng sợ muốn chết, bởi vì bọn hắn cũng không phải là tự nguyện đi vào nơi này, mà chính là bỗng nhiên trong lúc nào đó bọn họ đang ở một Tửu Quán uống rượu, nhưng mà sau một giây bọn họ lập tức bị tóm đến cái địa phương quỷ quái này, không hề có sức đánh trả.
"Không tệ, Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt."
Cuồng Đồ Thánh Nhân rất hài lòng: "Ta cũng không muốn vòng vo với các ngươi, trước đó ta đã nghe qua danh tiếng sát thủ Thất Sát chúng các ngươi, tiếng tăm lừng lẫy, từ lúc xuất đạo đến nay giết người như ngóe, nhiệm vụ hoàn thành dẫn đầu trăm phần trăm."
"Cho nên, ta tự thân xuất mã tới tìm các ngươi, ta muốn để cho các ngươi xuất thủ giết một người."
Nghe nói như thế, khuôn mặt của đám sát thủ Thất Sát chúng đều tái xanh, danh tiếng hại người a, nếu như không phải bọn họ nổi tiếng bên ngoài như vậy, thì làm sao có thể bị tên đỉnh đỉnh đại danh Cuồng Đồ Thánh Nhân này để mắt tới.
Hiện tại xong đời, rơi vào trong tay thánh nhân này còn hung tàn hơn không biết bao nhiêu lần so với bọn hắn, cũng không biết kết cục sẽ như thế nào.
"Không biết đại nhân cần giết người nào?"
Bọn người Thất Sát chúng hỏi, bọn họ cũng không có hỏi thăm vì sao dựa theo thực lực của Cuồng Đồ Thánh Nhân không có tự mình ra tay chém giết đối phương, đã Cuồng Đồ Thánh Nhân không có ra tay, đương nhiên là có khó khăn khó nói, có lý do hắn không muốn nói.
Cho nên, Cuồng Đồ thánh nhân mới sẽ tìm tới những tiểu nhân vật này như bọn họ.
Hỏi ra những vấn đề này thật sự là ngu xuẩn, bọn họ cũng sợ chọc giận Cuồng Đồ Thánh Nhân, cho nên gọn gàng dứt khoát không hỏi.
"Có lẽ các ngươi cũng nghe qua tên hắn, gọi Hạ Bình."
Cuồng Đồ Thánh Nhân từ tốn nói.
"Hạ Bình sao? !"
Nghe nói như thế, một người trong đó giật nảy cả mình: "Chẳng lẽ chính là đệ tử của Bắc Minh Thánh Nhân gần đây huyên náo xôn xao Hạ Bình sao? Đây là đại nhân muốn giết hắn sao? !"
"Nhưng mà không phải tên này chỉ là đệ tử thông thường mà thôi sao?"
Bọn họ đều là rất kỳ quái nhìn lấy Cuồng Đồ Thánh Nhân.
"Đúng, tiểu tử kia là đệ tử thông thường, mà cũng không oán không thù với lão phu, nhưng mà điều sai lầm chính là hắn là đồ đệ của lão quỷ Bắc Minh." Cuồng Đồ Thánh Nhân hừ lạnh một tiếng, con mắt lộ ra vẻ sắc lạnh doạ người, dường như có thể xuyên thủng hư không, làm cho cả đám người Thất Sát chúng toàn thân phát lạnh, như là bản thân rơi vào trong Địa Ngục Thâm Uyên, bất kỳ lúc này cũng có thể lấy mạng nhỏ của hắn.
"Lúc trước lão quỷ Bắc Minh này vô duyên vô cớ tới tìm ta phiền phức, sau khi đại chiến ba trăm hiệp với hắn, bị hắn chém đứt một cánh tay phải, cho đến nay còn không thể khôi phục."
Hắn sờ sờ cánh tay phải trống rỗng của chính mình, hận ý ngập trời.
Đối với thánh nhân mà nói, loại chuyện tay cụt mọc lại này chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng mà bị Bắc Minh Thánh Nhân chém đứt cánh tay phải, lại bất kể hắn làm như thế nào, cũng không thể khôi phục trở về.
Dường như có một cỗ sức mạnh thần bí mạnh mẽ ngăn cản tế bào trên người hắn trọng sinh.
Bởi vì làm một người Đao Khách, tay phải hắn là bộ vị mạnh mẽ nhất, đã không biết tu hành bao nhiêu năm, nhưng mà bây giờ bị Bắc Minh Thánh Nhân cứ thế mà chém đứt, tương đương với phế bỏ một phần lớn lực lượng của hắn.
Chuyện này đối với một gã thánh nhân như hắn mà nói, đơn giản chính là vô cùng nhục nhã.
Lần chiến đấu kia, nếu như không phải hắn có tài trốn nhanh, chỉ sợ sớm đã bị Bắc Minh Thánh Nhân giết.
Có thể nghĩ, hận ý của hắn đối với Bắc Minh Thánh Nhân, nước ban con sông cũng không cách nào rửa sạch sạch sẽ.
Nhưng mà dựa theo thực lực mà nói, Cuồng Đồ Thánh Nhân trước đó cũng không phải là đối thủ của Bắc Minh Thánh Nhân, chớ đừng nói chi là gãy mất một cánh tay, như vậy thì càng thêm không phải là đối thủ.
Bởi vậy đời này hắn cũng không có hy vọng báo thù.
Cho nên, hắn lập tức muốn báo thù con cháu đời đời của Bắc Minh Thánh Nhân, thậm chí người có quan hệ.
Vấn đề là thời gian Bắc Minh Thánh Nhân đã trãi qua thật sự là quá dài, thân nhân bên cạnh hắn gần như cũng đã chết hết, cô đơn một mình.
Coi như còn có môn phái Càn Khôn Phái này, nhưng mà những đệ tử Càn Khôn Phái này bị chết đi bao nhiêu, đoán chừng Bắc Minh Thánh Nhân cũng sẽ không đau lòng.
Cuồng Đồ Thánh Nhân cũng một mực tìm không thấy thời cơ trả thù.
Làm sao nghĩ đến, bỗng dưng Hạ Bình xuất thế, lập tức trở thành quan môn đệ tử của Bắc Minh Thánh Nhân, chuyện này khiến Cuồng Đồ Thánh Nhân mừng rỡ, thế là lập tức liệt đem Hạ Bình làm mục tiêu.
Dù cho giết không chết Bắc Minh Thánh Nhân, cũng phải làm cho Bắc Minh Thánh Nhân thử một chút cái gì gọi là thống khổ mất con, làm cho quan môn đại đệ tử này của hắn tên chết ở dưới tay mình, để cho Bắc Minh lão quỷ này thương tâm gần chết cả một đời.
"Ta đã bố trí cấm chế trên người các ngươi."
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Cuồng Đồ Thánh Nhân liếc mắt nhìn xuống ở trên người bảy người Thất Sát Chúng, nói: "Các ngươi cũng đừng hòng trốn, nếu như các ngươi dám chạy trốn, hoặc là không có hoàn thành nhiệm vụ, lập tức sẽ nổ tung thân thể."
"Không phải Hạ Bình này chết, chính là các ngươi chết."
"Đương nhiên, nếu như các ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ, là có thể đạt được ta ban thưởng lợi ích khổng lồ."
Hắn đánh một côn lập tức cho một trái táo ngọt.
Bảy người Thất Sát Chúng mặt xám như tro, bọn họ biết cơ bản là trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của Cuồng Đồ Thánh Nhân.
"Vậy thì tốt, bất quá tên Hạ Bình này ở nơi nào, nếu như ở trong tổng bộ Càn Khôn Phái mà nói, căm bản là chúng ta không vào được, cũng không giết được hắn." Bảy người Thất Sát Chúng hỏi, biểu thị nếu như Hạ Bình một mực ở trong Càn Khôn Phái, bọn họ cũng không tìm thấy thời cơ ám sát.
"Yên tâm, ta đã nhận được tin tức, Hạ Bình này đã rời đi Càn Khôn Phái, ra ngoài bên ngoài hoàn thành nhiệm vụ, đây chính là cơ hội thật tốt." Cuồng Đồ Thánh Nhân cười lạnh một tiếng, "Không có Bắc Minh lão quỷ bảo hộ, hắn chết chắc."
"Hắn ở nơi nào?"
"Huyết Hồn đại lục!"
Cái gì? !
Khuôn mặt của bảy người thất sát chúng càng tái xanh, đây chính là địa phương càng khủng khiếp hơn so với Càn Khôn Phái a, hung danh của Huyết Hồn đại lục đã sớm vang vọng sáu Đại Tinh Vực.