Thấy Sư Xuân nói về Tây Hoàng như vậy, phản ứng đầu tiên của Ân Hứa là không vui, nàng quay đầu cau mày nhìn chằm chằm Sư Xuân. Giấc mộng đẹp đẽ đã dệt nên từ lâu, đến chính nàng còn bỏ qua những nghi vấn và thiếu sót, bản thân không muốn vạch trần, sao có thể để kẻ khác làm điều đó?
Trong lòng nàng bất giác dâng lên sự khó chịu, phu quân ta có lòng tốt muốn giúp ngươi, sao ngươi có thể nói vậy?
Đương nhiên, miệng vẫn hỏi một câu: "Cớ sao lại nói vậy?"
Sư Xuân ghé tai nàng, nói nhỏ: "Người của Cực Hỏa Tông đã bám theo chúng ta rồi."
Ân Hứa lập tức muốn vén rèm cửa sổ nhìn ra sau, nhưng bị Sư Xuân kéo tay lại. Sư Xuân lắc đầu với nàng, lại ghé tai nói: "Đừng đả thảo kinh xà, hãy bảo xa phu đến ngã tư lớn phía trước rồi rẽ phải."