Trương Đạt Dã không bận tâm thái độ của đám tù binh, cậu còn lịch sự vẫy tay chào tạm biệt khi ra khỏi nhà tù nữa kìa.
Sau khi tham quan vài phòng không có tính bảo mật, Trương Đạt Dã lại gặp mặt thẩm phán già. Ông đang nhíu mày nói gì đó, Franky trông có vẻ sắp nổi điên bất cứ lúc nào, Iceburg chững chạc hơn lại quàng tay ôm cổ Franky, không cho hắn làm loạn.
Trương Đạt Dã đi tới hỏi: "Ngài Kerville, việc thẩm vấn suôn sẻ không ạ?"
Thẩm phán già gật đầu: "Có người nói mình là người ở phòng làm việc của Tom, có người nói mình được thầy Tom thuê. Tuy tôi có quyền xin truy cập thông tin nhân viên của CP5 nhưng dù sao đó cũng là cơ quan tình báo, tốn khá nhiều thời gian. Lỡ bọn họ cứ cắn thầy Tom không thả, có lẽ phiên tòa ngày mai sẽ rắc rối đấy."
"Tên khốn, Burg đần thả tôi ra, để tôi đi dạy dỗ đám đần độn đó." Franky giãy nảy muốn đi đánh người.