Trên cồn cát, Từ Mục chau mày nhìn đoàn quân kỵ binh Lương hùng hổ xông tới. Hắn không hiểu nổi, đến nước này rồi Đổng Văn còn muốn giở trò gì nữa.
Quân Lương giờ đang bị bao vây tứ phía, lại thêm Khước Nguyệt trận của Ân Hộc kia nữa, vậy mà Đổng Văn vẫn dám phản công?
“Văn Long, nếu là ngươi thì sẽ làm gì?”
“Tập trung binh lực, chọn một hướng phá vòng vây. Nếu tôi đoán không nhầm, Lương vương muốn bắt sống chủ công, lại còn có thể cắt đứt cờ lệnh của Thục nữa. Cờ lệnh của Ngụy tiểu ngũ mà đứt, đám quân Thục đang vây giết ở Xạ Lang Khâu kia sẽ thành rắn mất đầu, mạnh ai nấy đánh.”
Trời tối đen như mực, lại thêm khói lửa mịt mù, nên từ sớm Từ Mục đã cùng Ngụy Tiểu Ngũ lên chỗ cao này, nhờ ánh lửa soi đường mà phất cờ chỉ huy quân sĩ.
