“Phu nhân ta ốm yếu, con trai Mạnh Hoạch lại cần tiền chữa bệnh thần kinh. Nếu ngươi có bạc, xin hãy cho ta được không?”
“Hổ tướng quân… ta thật sự đã đưa hết rồi.”
Viên phó tướng hào hiệp vừa nãy còn rộng rãi cho bạc, bây giờ đã chết ngay trước mắt Tư Hổ. Mặt đỏ bừng bừng, Tư Hổ giận dữ vớ lấy búa toan xông ra ngoài.
Mấy gã lực lưỡng thuộc Thần Cung doanh vội vàng ôm chặt lấy hắn.
“Bắn tên!”
