"Vì Thảo Nguyên!"
Một tên tù trưởng Sa Nhung cưỡi ngựa điên cuồng lao tới, vừa phi như bay vừa giơ cao mã tấu gầm rống, tiếc là chưa kịp đến chân tường đã vướng phải dây cản ngựa, chỉ thấy con chiến mã dưới háng lỡ bước, rồi hí dài một tiếng lộn nhào về phía trước...
Tên tiểu tù trưởng đó lập tức ngã vỡ đầu chết tươi.
Rầm rập.
Vậy mà chỉ trong nháy mắt, vô số kỵ binh Thảo Nguyên khác đã giẫm đạp qua xác tên tiểu tù trưởng, vó ngựa dính đầy máu thịt bầy nhầy, xộc thẳng tới chân trường thành.
