Trong trướng soái, bầu không khí bỗng trở nên gượng gạo lạ thường. Vốn dĩ mồm năm miệng mười là thế, Nhậm Vũ giờ cũng câm như hến. Gã nào ngờ được, vị thượng tướng Đông Lăng trước mặt lại đột ngột xuất hiện thế này. Chẳng hề báo trước, cũng chẳng thèm bàn bạc gì sất.
Bước chân nặng nề vang lên.
Khang Chúc liếc xéo Nhậm Vũ một cái, rồi thẳng bước tiến lên, ung dung ngồi vào vị trí chủ tọa.
Nhậm Vũ nghiến răng ken két: “Khang tướng quân, đây là đại doanh thủy sư, vị trí chủ tướng này…”
“Ta ở đây, ngươi dám ngồi?” Khang Chúc ngẩng đầu, nhếch mép cười khẩy.
