Đứng trong khu vườn sau vương cung, Từ Mục cẩn thận đỡ Khương Thái Vi đang mang bụng bầu lớn ngồi xuống. Cái bụng của nàng đã lớn vượt mặt, chắc mẩm ngày sinh nở cũng sắp đến nơi rồi.
Lo lắng có chuyện chẳng lành, Từ Mục đã cẩn thận mời thêm mấy bà mụ túc trực bên cạnh Khương Thái Vi. Người vợ đã cùng hắn đi qua bao gian khổ này, chịu đựng chẳng kém gì hắn.
"Hồi ở Vọng Châu, thiếp đã lờ mờ đoán ra chàng lo liệu không xuể, định bụng để lại cho thiếp chút vốn liếng rồi để thiếp rời đi."
"Lúc ấy thiếp đã nghĩ, trên đời này sao lại có người chồng như chàng, thân là dân đen mà không nỡ bán vợ."
Khương Thái Vi nắm chặt tay Từ Mục, mắt rưng rưng.
