Sau bữa tiệc, Chu Tuân cáo từ ra về. Tư Hổ thì no căng bụng vẫn cố nhồi nhét thêm, khiến Từ Mục đành phải nhờ Tôn Huân cùng vài người khiêng gã ta về.
Từ Mục mân mê chiếc hộp gỗ trong ngực như nâng niu báu vật, ngửa mặt lên trời hít một hơi thật sâu đầy sảng khoái.
…
Đầu tháng Tám âm lịch, gió núi mang theo hương lúa thoang thoảng, từng cơn ùa vào khoang mũi.
"Đạo hoa hương lí thuyết phong niên, thính thủ oa thanh nhất phiến". (Trong hương lúa ngát thơm, chuyện trò mùa màng bội thu, lắng nghe ếch nhái râm ran.)
