"Cùng xông, cùng xông!" Vung dây cương, Chúc Tử Vinh ngâm mình trong nước mưa, giọng nói mang theo sự điên cuồng. Hắn vung đao sang hai bên, đẩy lui mấy quân Thục đang áp sát tới.
Nước mưa ngập mất vó ngựa, lại có quân Thục chặn đường. Cung kỵ như thú bị nhốt, tiến bước khó khăn. Tuy có đồng liêu từ phía dưới giết tới, nhưng đám quân Thục này rõ ràng là liều mạng tổn thất cũng muốn tiêu diệt sạch sẽ cung kỵ đã vào trận.
"Chó má!" Một tỳ tướng Tây Thục nhân lúc sơ hở lập tức giơ đao giết tới. Chúc Tử Vinh hoàn hồn, nghiến răng cũng vung mã đao xuống, cùng tỳ tướng Tây Thục bắt đầu đấu chiêu. Cảnh tượng như vậy trong mưa đâu đâu cũng có. Bất kể là quân Thục hay quân Bắc Du, thi thể binh sĩ hai bên đã chất chồng lớp lớp, nước đọng dưới chân thỉnh thoảng lại có từng đóa hoa máu nở bung.
Phía dưới bản trận Tây Thục, người dẫn đầu chặn đánh chính là Yến Ung. Dẫn Hổ Bộ Quân liều chết giữ vững tuyến đầu bản trận. Chỉ tiếc là cùng với sự xung sát của binh sĩ Bắc Du, không ngừng bị ép phải lui về phía sau. Hổ Bộ Quân tinh nhuệ lúc này đã tử trận mấy trăm người. Thi thể binh sĩ bình thường ngã xuống thì càng nhiều hơn. Cảnh tượng trước mắt dùng từ xác chất như núi để hình dung cũng không hề quá đáng. Cuộc chiến công phòng trong mưa đã đến mức không chết không ngừng.
Từ Mục đứng trong trận cũng nhìn mà kinh tâm động phách. Hắn đoán ra được kế hoạch của Thường Thắng, dù là tổn thất rất nhiều cũng phải giữ lại toàn bộ Thục Vương hắn ở đây. Chiến trường trước mắt do các loại bài binh bố trận của hai bên đã rơi vào một trạng thái giằng co đáng sợ. Khu vực Cô Lĩnh Khẩu này đã trở thành cối xay thịt.
