Sáng sớm hôm sau, ba nghìn hộ vệ Tây Thục nghênh đón ánh bình minh, một lần nữa lên đường hành quân về hướng Lễ Châu.
Điều khiến Từ Mục không ngờ là, hôm qua còn cắt thịt lấy tin nhưng bây giờ nhìn Tô Trần dường như không có chuyện gì, cùng Tư Hổ vừa cưỡi ngựa vừa trò chuyện rôm rả.
“Làm khó Thịnh ca rồi, lại làm tiên phong mở đường.”
“Chủ công nói gì vậy.” Trần Thịnh cười nói, “Nếu có việc gì, cứ giao cho ta là được.”
Trong năm người phu xe Vọng Châu, cũng chỉ có Trần Thịnh một lòng một dạ muốn xông pha sa trường.
