Bước chân nặng nề trên nền tuyết, lúc rời khỏi Khắc Châu, Từ Mục ngoái đầu nhìn về hướng Trấn Thủy Quan lần cuối.
Thường Thắng cao tay bày binh bố trận khiến cả Bắc Du lẫn Tây Thục đều tổn thất nặng nề. Từ nay về sau, Tây Thục rộng lớn này sẽ vĩnh viễn mất đi người lão hữu chuyên đào sâm núi rồi.
“Chủ công, thi thể của mọi người đã tìm thấy cả rồi ạ, nhưng mà... hơi khó nhận dạng…”
Ngừng chiến rồi rút quân về, việc đầu tiên Từ Mục làm là sai người đi thu nhặt thi thể của lão Hoàng cùng các tướng sĩ. Dù thế nào đi nữa, hắn cũng không muốn những người bạn, người đồng đội này phải nằm lại nơi đất khách quê người, vùi thân giữa trời đông giá rét.
“Thường Thắng có gây cản trở gì không?”
