CHƯƠNG 1638: ĐÁNH GIÁ Ảnh tử mỉm cười:
“Ngươi đừng xem thường nó, chỉ cần ngươi dùng nó ngoáy tai thì tất cả mọi người đều không thể lại gần tấn công ngươi, bởi vì mẹ nói khi người khác ngoáy tai thì không được chạm vào họ. Ha ha, nghe nói đó là món đồ mà Nhâm Tiểu Túc – người từng là thần luôn mang theo bên người, ta cũng không biết sao lại kỳ lạ như vậy nữa. Không ai biết ta đang giữ nó, có lẽ một ngày nào đó sẽ mang lại niềm vui bất ngờ cho nhiều người.”
Khánh Trần bỗng nhớ lại một thoáng chốc hắn bị đối phương nhìn chằm chằm trong ký ức.
Hắn hỏi:
“Trước kia các ngươi đều dùng “người đó” để thay thế, có phải là bởi vì nhắc đến tên hắn thì sẽ bị hắn biết không?”