CHƯƠNG 1637: THẦN Trịnh Viễn Đông gật đầu:
“Trước kia ta cũng từng lo lắng về phương diện này, ta lo vật chất trên đảo không thể rời khỏi đây, nếu ăn đồ ăn sản xuất trên Kình Đảo sẽ bị thế giới đột ngột tiêu trừ phần năng lượng đó dẫn đến tử vong. Nhưng sau khi thí nghiệm thì không cần lo lắng về điều này nữa. Vật cấm kỵ có quy tắc của vật cấm kỵ, ta không xác định nó có tuân theo định luật bảo toàn năng lượng, nhưng quả thật không có nguy hiểm gì về mặt này.”
“Vậy là được rồi.”
Khánh Trần gật đầu.
Nghê Nhị Cẩu và Lộ Viễn nhìn về phía Trịnh Viễn Đông: