Triệu Khách đưa Đại Hạ đỉnh đến động khẩu, trong lòng khẽ động đưa một đoàn người Thuỷ Lộc vào trong đỉnh.
Triệu Mẫn ngước mắt lạnh lùng nhìn Mục Nhĩ Ly, không biết lấy từ đâu ra một con dao găm màu đen.
“Đừng giết ta… Đừng… Đừng ép ta, ta không muốn chết, ta không muốn chết…”
Không biết có phải vị đại tướng quân Mộc vương phủ Mục Nhĩ Ly này đã chịu quá nhiều kích thích hay không, nằm sấp trên mặt đất, cả người điên điên khùng khùng nói năng lộn xộn.
Triệu Khách cất bước đi đến bên cạnh Triệu Mẫn: “Quên đi, hắn đã điên rồi, hơn nữa ngươi nhìn tay hắn đi.”