Tổ An không khỏi nhìn mà ngây người, một màn trước mắt này thật sự quá đẹp, khiến hắn không thể dời mắt.
Kiều Tuyết Doanh một tay che trước ngực, một tay che giữa hai chân, đáng tiếc bàn tay nho nhỏ đó của nàng ta làm sao có thể che hết được?
- Quần áo...
Thấy hắn thủy chung không nhúc nhích, Kiều Tuyết Doanh ngẩng đầu, vừa hay nhìn thấy ánh mắt nóng rực của hắn, trong nhất thời không khỏi xấu hổ.
Lúc này Tổ An mới có phản ứng, trên mặt nóng lên, vội vàng ôm nàng ta đi nhặt quần áo về khoác lên người nàng ta.