Tổ An thì kiếm thừa cơ phóng tới bụng nó, có câu đánh rắn phải đánh giập đầu, rắn này có trâu bò tới mấy mà bị Thái A Kiếm đâm trúng chỗ tấc thì cũng không sống được.
Ai ngờ vừa xông tới một nửa thì trong lòng hắn giật thót, vừa rồi theo bản năng lại sử dụng Quỳ Hoa Ảo Ảnh, nhưng thân thể hắn sớm đã khôi phục dương cương, thế cho nên nửa đường bỗng nhiên khí huyết nhộn nhạo, thân hình đình trệ một lát.
Chính là trong chớp mắt này, đuôi của cự mãng đó trực tiếp quét tới, đối với loại rắn mà nói, kỳ thật không quá cần mắt cũng có thể cảm giác được tất cả chung quanh.
Tổ An vội vàng giơ ngang kiếm trước người, chỉ cảm thấy một cỗ cự lực truyền đến, cả người bay ngược ra sau, lăn đi mấy chục trượng.
- A Tổ, ngươi sao rồi?