Dưới mặt nước sông bị một chiếc thuyền con đè lên, toàn bộ cá tôm rắn cua rùa vân vân, tất cả Thuỷ tộc còn sống, hầu như toàn bộ đều nằm bẹp ở đáy sông, run bần bật.
Ông lão thu hồi đèn lồng và sách vở, người và thuyền cùng nhau đắm chìm trong ánh trăng yên tĩnh.
Ông lão lại biến ra một bầu rượu, không vội lập tức uống rượu mà nhìn quanh, thổn thức nói: “Thổi tắt đèn đọc sách, một thân đều là trăng.”
“Xưa nay thánh hiền đều lặng lẽ, chỉ có người say để lại tên. Uống rượu uống rượu!” Ông lão cười ha ha, bắt đầu uống rượu, hết ngụm này đến ngụm khác, bầu rượu nho nhỏ, dung lượng nhìn chỉ một cân rưỡi, nhưng ông lão đã uống không dưới trăm ngụm rượu.
Cuối cùng Ông lão uống tới mức say mèm, đầu lảo đảo, tiện tay ném bầu rượu kia vào dòng sông lớn, rồi ngã về phía sau, ‘bụp’ một tiếng, nằm thẳng xuống con thuyền nhỏ, ngủ say.