Rời khỏi lão trạch, Chu Bình An về nhà một chuyến. Phụ thân đã sớm đi đánh xe bò, đại ca cũng lên núi xem cái bẫy hôm qua đặt, mẫu thân một mình ở nhà may túi thơm. Thấy Chu Bình An từ lão trạch trở về, nàng hỏi vài câu đơn giản. Khi biết lão trạch chỉ rót cho Chu Bình An một bát nước, sắc mặt mẫu thân Trần thị có chút khó coi. Chu Bình An vội vàng nói sang chuyện khác, mới làm dịu đi nét cau mày của mẫu thân Trần thị.
Nói chuyện với mẫu thân một lúc, Chu Bình An trở về phòng, đặt một hộp lá trà mua từ An Khánh phủ vào túi sách, lại xách theo hai con thỏ. Hắn nói với mẫu thân rằng muốn đến chỗ ân sư. Mẫu thân Trần thị nghe xong, lại lấy một cái làn, đựng đầy nấm hương rừng phơi khô trong sân, bảo Chu Bình An mang theo.
"Hiện giờ rau tươi chưa có, nhi tử mang thứ này qua cho ân sư và sư mẫu thêm món ăn." Mẫu thân Trần thị đưa cái làn đã chuẩn bị cho Chu Bình An, bảo hắn mang đi cùng.
"Vâng." Chu Bình An gật đầu thật mạnh, quả nhiên mẫu thân suy nghĩ chu toàn.
Con đường từ Hạ Hà Thôn đến Thượng Hà Thôn, Chu Bình An đã đi vô số lần. Đến chỗ ân sư Tôn lão phu tử cũng đã rất nhiều lần, có thể nói là nhẹ xe quen đường.