Dùng bữa sáng xong, Chu Bình An liền đi lão trạch. Ngoài thuốc sợi thượng hạng mua ở trấn, Chu phụ lại sai Chu Bình An xách theo hai con gà rừng, một con thỏ béo, hai con cá, đều là Chu phụ cùng Đại ca săn được trên núi. Mẫu thân Trần thị tuy không nói gì, nhưng sắc mặt nhìn qua có chút không vui.
"Ta đi lão trạch cùng chỗ Ân sư, rồi về nhà chăm chỉ đọc sách. Đến lúc đó, nhi tử sẽ vì nương mà tranh lấy cáo mệnh phu nhân." Chu Bình An thấy mẫu thân Trần thị có chút không vui, biết nàng đối với lão trạch vẫn luôn bất mãn, trước khi ra cửa cố ý chọc mẫu thân Trần thị vui vẻ.
"Chỉ biết lấy những thứ vớ vẩn đó ra lừa gạt nương. Thôi được rồi, mau đi đi, về sớm một chút, nương làm đồ ăn ngon cho ngươi." Mẫu thân Trần thị sắc mặt tốt hơn nhiều, vẫy tay thúc giục Chu Bình An mau đi mau về.
Từ biệt mẫu thân xong, Chu Bình An liền xách đồ vật đi về phía lão trạch. Dọc đường gặp không ít hương lân, cũng đều gọi thúc bá đại nương. Hương lân cùng hôm qua giống nhau, cũng hỏi đông hỏi tây, đều là chuyện về thi cử, đều cảm thấy Chu Bình An đã làm rạng danh thôn làng.
Đây mới là đâu chứ, chỉ là bước đầu tiên của khoa cử mà thôi. Chu Bình An bị hương lân khen đến có chút đỏ mặt.