"Ti chức đa tạ Phủ tôn đại nhân, khụ khụ, kỳ thực ti chức về nhà dùng bữa cũng rất thuận tiện." Trương bộ đầu nghe Chu Tri phủ mời hắn cùng dùng bữa trưa, vội vàng cúi người tạ ơn Chu Tri phủ, rồi ngừng lại, cúi đầu từ chối.
"Trương bộ đầu, không cần khách khí, cũng chẳng cần câu nệ, ngươi và ta tuy là quan hệ thuộc cấp, nhưng giờ chỉ là dùng bữa đạm bạc, đâu phải đang làm việc công." Chu Hầu Kiệt cười nói với Trương bộ đầu.
Hừm, ta thấy hình như không phải khách khí câu nệ...
Chu Bình An đứng một bên nhìn hai người tương tác, không nói lời nào, nhưng trong lòng lại có cảm giác là lạ. Vừa rồi nhìn vẻ mặt của Trương bộ đầu, dường như không phải khách khí câu nệ như Chu Hầu Kiệt nói, mà có chút giống... cảm giác ghét bỏ, tựa như một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng vậy.
"Đại nhân dạy bảo phải, ti chức xin không khách khí nữa." Trương bộ đầu chắp tay nói.