"Danh húy của phụ thân, mẫu thân ta, cùng danh húy cao đường của Nghiêm Các Lão, đều nằm trong quyển thi này."
Yên Mậu Khanh nói với vẻ mặt trang trọng. Đoạn, hắn đặt quyển thi mà Từ Giai xem trọng trong tay sang một bên trường án, trầm ngâm hồi lâu.
Lời này của Yên Mậu Khanh vừa thốt ra, chư vị khảo quan đều xì xào bàn tán. Chuyện này quả thực có chút khó giải quyết. Tại Đại Minh, việc tị húy được coi trọng vô cùng. Tị húy có bốn loại đối tượng: thứ nhất là húy Đế vương, thứ hai là húy trưởng quan, thứ ba là húy Thánh hiền, thứ tư là húy trưởng bối, tức là tránh tên húy của phụ mẫu, tổ phụ mẫu.
Việc tị húy tên húy phụ mẫu, tổ phụ mẫu rất dễ hiểu. Ví như, Đường triều có một thi nhân rất nổi danh tên là Đỗ Phủ. Nếu ngươi nhàm chán có thể tìm đọc Đỗ Phủ thi tập, ta có thể rất có trách nhiệm mà nói cho ngươi hay, trong tất cả thi thiên của vị thi nhân tài hoa Đỗ Phủ này tuyệt nhiên sẽ không xuất hiện chữ "Nhàn". Hiện tượng này rất đơn giản, chỉ bởi vì phụ thân của Đỗ Phủ tên là Đỗ Nhàn. Để tị húy chữ "Nhàn", trong thi tập của Đỗ Phủ căn bản không viết chữ này. Viết vào chính là bất kính với lão phụ thân của y. Tương tự, trong thi tập của Đỗ Phủ cũng sẽ không xuất hiện hai chữ "Hải Đường", bởi lẽ mẫu thân của y tên là Hải Đường, là tị húy mẫu thân đại nhân vậy.
Ngoài ra, Tô Thức, thi nhân rất nổi danh của Tống triều, trong thi từ của y cũng tuyệt nhiên sẽ không xuất hiện chữ "Tự". Cả nhà y, trong thi từ của phụ thân, ca ca của y cũng tuyệt nhiên sẽ không xuất hiện chữ "Tự", trong văn chương cũng sẽ không xuất hiện. Gặp phải chữ "Tự" này liền dùng chữ khác thay thế, chỉ bởi vì gia gia của y tên húy là "Tự".