Trần thị bước nhanh về nhà, chỉ sợ đi chậm sẽ bị người khác cướp mất nàng dâu ưng ý. Gần tới cửa nhà, nàng thấy một người quen từ phía đối diện đang lững thững đi về phía này.
Thấy người tới, Trần thị lại đổ mồ hôi hột.
Người này Trần thị quen lắm, là bà mối giỏi nhất trấn, là quan bà mối lĩnh bổng lộc từ nha môn, đã đăng ký ở nha môn, mọi người đều gọi bà là Tiết bà tử. Cả Kháo Sơn trấn không ai không biết bà, cũng không có nhà nào bà không biết không hiểu rõ, nhà nào cần gả nữ nhi hay cưới con dâu, bà đều nắm rõ như lòng bàn tay, làm mối làm mai chưa từng thất bại.
Chính vì Tiết bà tử làm mối chưa từng thất bại, nên Trần thị mới đổ mồ hôi hột, giờ đây nàng thấy một bà mối nào cũng lo là đi tới Lý gia cầu thân, vô cùng lo lắng. Nếu Tiết bà tử này cũng tới Lý gia cầu thân, vậy thì hỏng rồi, Tiết bà tử này làm mối chưa từng thất bại bao giờ.
"Thím ơi, thím đi đâu đấy? Ghé nhà ta uống chén nước đi." Trần thị chủ động chào hỏi Tiết bà tử, trong lòng thầm thì, chỉ sợ Tiết bà tử cũng tới Lý gia nói chuyện hôn sự.