“Ha ha, vậy thì xin mượn lời cát tường của Lưu công công. Lưu công công cứ bận việc, ta không làm phiền nữa.”
Chu Bình An lại trò chuyện với Lưu công công một lát, nhân lúc có tiểu thái giám khác đến tìm y, Chu Bình An chắp tay cáo từ.
“Được rồi, được rồi, tiểu Chu đại nhân đi thong thả.” Lưu công công khẽ bước lên một bước, cười híp mắt nhìn Chu Bình An rời đi.
Sau khi rời khỏi chỗ Lưu công công, mây mù giăng kín trong lòng Chu Bình An đã tan đi không ít, hắn khẽ nheo mắt nhìn về phía hậu cung, một tia sáng lóe lên rồi vụt tắt, sau đó lại trở nên hiền lành vô hại.
Từ trong nội điện của Vô Dật điện bước ra, Chu Bình An chậm rãi đi xuống bậc thềm, đến sân trong của Vô Dật điện rồi đi thẳng ra cửa.