Kể từ khi biết tin Gia Tĩnh Đế muốn điều mình đến Cảnh Vương phủ làm Thị giảng học sĩ từ chỗ Lý Xuân Phương, trong lòng Chu Bình An bắt đầu giăng đầy mây đen.
Chỉ cần làm Thị giảng học sĩ của Cảnh Vương phủ, bất kể hắn có muốn hay không, trên người sẽ bị gắn cái mác của Cảnh Vương.
Cảnh Vương lại là kẻ thất bại trong cuộc chiến đoạt đích, hơn nữa còn xem như không chiến mà bại, không thể kiên trì đến khi cuộc chiến đoạt đích kết thúc, lúc Gia Tĩnh Đế còn tại thế, Cảnh Vương đã sớm băng hà rồi. Chu Bình An không cho rằng mình có thể diệu thủ hồi xuân cứu được mạng của Cảnh Vương, dù sao ngay cả ngự y cũng không cứu nổi, một kẻ không biết gì về y thuật như hắn thì có thể làm gì.
Cảnh Vương băng hà, Dụ Vương tự nhiên không chiến mà thắng.
Cuộc chiến đoạt đích xưa nay vốn đẫm máu, đừng tưởng chỉ có Cửu Long đoạt đích của Thanh triều mới đẫm máu, cuộc chiến đoạt đích của Minh triều cũng không hề kém cạnh, từ Tĩnh Nan chi dịch là có thể thấy rõ.