Đông Doanh, căn cứ quân sự.
Diệp Hiên vẫn đứng đó ôm lấy hai tay, bình tĩnh quan sát màn hình vệ tinh trước mặt, mà rất nhiều nhân viên nghiên cứu toàn bộ đều xụi lơ trên mặt đất, giống như mất đi linh hồn vậy, bởi vì bọn họ biết, một khi tên lửa xuyên lục địa được bắn ra, bọn họ chính là tội nhân lớn nhất Đông Doanh, dù cho hôm nay bọn họ được sống xót, nhưng Đông Doanh cũng sẽ không có nơi cho bọn họ dung thân.
- Đại nhân, ngài điên rồi sao?
Lúc này Tôn Tiểu Phúc đã xụi lơ trên mặt đất, hắn run sợ nỉ non, hắn làm sao cũng không ngờ, Diệp Hiên lại điên cuồng tới như thế.
Chuyện này tuyệt đối không phải là tập kích khủng bố, mà là muốn khơi mào chiến tranh thế giới, nếu như việc này bị các quốc gia phương tây biết được, đừng nói các quốc gia phương tây có thể tha cho Diệp Hiên hay không, chỉ là lửa giận của Đông Doanh, chỉ sợ Diệp Hiên cũng không chịu đựng nổi.