- Đã đến giờ, xem ra các ngươi thật đúng là không sợ chết.
Diệp Hiên thâm độc cười một tiếng, bàn tay của hắn đang sáng lên, hư không xung quanh truyền đến tiếng nổ vang nặng nề, giống như sau một khắc tựa như muốn giết chết toàn bộ các nhân viên nghiên cứu khoa học ở đây.
- Đại nhân, không phải chúng tôi không giúp ngài, mà là chìa khoá mở cái máy này ở trong tay Tân Điền Nhất Lang.
Chợt, một nhân viên nghiên cứu khoa trung niên học run rẩy nhỏ bé lên tiếng, hiển nhiên dưới áp lực của cái chết, hắn rốt cục tan vỡ, mà có người này cầm đầu, các nhân viên còn lại nghiên càng là dồn dập tỏ thái độ với Diệp Hiên.
- Đám khốn kiếp đáng chết các ngươi.