- Ngươi chết cũng thành tựu hắn, đây cũng là ngươi một cọc công đức, tương lai hắn cũng sẽ hóa thành tân Cực Ma Chủ Nhân, đây cũng là điều ta bù đắp cho ngươi.
Diệp Hiên thản nhiên quan sát Ứng Linh Tuyết, trong miệng truyền đến một tiếng thở dài tự nhiên.
Cường giả mãi mạnh, kẻ yếu như chó, Diệp Hiên thủy chung thờ phụng đạo lý này.
Ứng Linh Tuyết là kẻ yếu, cho nên bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay, mà đây chính là điều đáng buồn của kẻ yếu, nếu như Ứng Linh Tuyết mạnh hơn Diệp Hiên, cũng sẽ không có loại chuyện này xảy ra.
Thế gian chỉ có mạnh và yếu, cho tới bây giờ cũng không có đúng và sai, ngươi yếu ngươi đáng chết, ngươi yếu ngươi chính là con chó, chỉ có cường giả mới có thể chi phối tất cả, mà đây cũng là pháp tắc tàn khốc của Vũ Trụ Hỗn Độn.