- Người rủa ta chết không yên lành rất nhiều, ngươi không phải kẻ đầu tiên cũng tuyệt đối không phải người cuối cùng, kỳ thực ngươi nên cảm tạ ta, nếu như không có ta hôm nay không chỉ là ngươi chết, nhi tử ngươi cũng sẽ chết, tối thiểu nhất hắn có thể còn sống sót, chẳng lẽ ngươi không nên cảm tạ ta sao?
Diệp Hiên thản nhiên nói nhỏ, hắn đang kể ra đạo lý của mình, mặc dù đạo lý của hắn cực kỳ tà ý, nhưng nếu như dưới tế phẩm sẽ phát hiện đúng như là hắn nói tới.
Không có Diệp Hiên xuất hiện, mẫu tử hai người chú định hẳn phải chết không nghi ngờ, chỉ là Diệp Hiên làm những điều này nhìn như tàn khốc, nhưng hoàn toàn chính xác cũng coi là để thiếu niên sống tiếp được.
- Giết!
Như tiếng hung thú gầm gừ khủng bố truyền đến, thiếu niên đã giết tới tình trạng điên dại, khí tức cả người cũng bắt đầu trở nên lãnh khốc vô tình, cho đến khi hắn đem cả tòa Tiêu phủ tàn sát không còn ai, ánh sáng cực ma đã che kín hắn.