Sóng biển mơ hồ, giữa trời chiều thuyền nhẹ nhàng dập dờn ở trên mặt nước.
Mưa phùn rả rích, bóng người trên thuyền chưa từng bị giọt mưa ảnh hưởng. Sắc trời dần tối lại, gió nhẹ lay động sợi tóc của bọn họ.
Một số thuyền bắt đầu ra biển, sắc trời ráng hồng cũng không cam lòng thối lui.
Giang Hạo nhìn nữ tử trên thuyền, nhẹ giọng mở miệng
"Người cần người rất mạnh sao?"