Nhìn Xích Long tiến vào Bích Vân Các, trong lòng Giang Hạo thở dài. Gặp đối phương không có một lần nào là không thiệt thòi cả, sau này vẫn nên ít gặp thì hơn.
Dạng hiền đệ này, không cần cũng được.
Vẫn nên gặp Thánh Chủ nhiều hơn, hắn là hiền đệ thật sự.
Nhưng mà lúc nhìn thấy Xích Long hướng vào trong, Giang Hạo chợt nhớ tới một chuyện, quên lây long huyết. Có nên hướng vào trong thông báo một tiếng hay không?
Nhìn Hồng Vũ Diệp bên cạnh một chút, Giang Hạo từ bỏ. Mang tiền bối như này tiến vào chỗ như vậy, hơi không cẩn thận sẽ dễ dàng gặp phải nguy hiểm. Không bằng ở chỗ này chờ đợi đối phương đi ra.