Chương 919: Vọng Giang
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc bảo vệ trấn Thanh Dương, y là muốn đứng lên. Lúc Hồ Xuyên Tử chết, y là sẵn lòng lộ ra tài năng. Lúc cậu bé kia nói muốn ăn trứng gà, phi kiếm của y đã từng hú gọi!
Nhưng cái gì đã khiến y cất bước rồi lại dừng lại, đã hướng về phía trước nhưng rồi lại do dự?
Y bỗng xoay người, cúi một cái thật sâu với Khương Vọng: “Khương Vọng, ta muốn cảm tạ ngươi. Dùng tất cả chân thành và cung kính cảm tạ ngươi. Ngươi đã khiến ta nhận thức rõ bản thân. Ngươi đã khiến ta thấy được, từ trước tới nay ta đang trốn tránh và lùi bước như thế nào. Ngươi đứng trước mặt ta khiến linh hồn của ta tự cảm thấy xấu hổ. Ngươi như một tấm gương chiếu rõ sự yếu đuối của ta.”