Cơ Cảnh Lộc đã leo lên đỉnh cao cực hạn của hiện thế, so với bất kỳ Chân Quân nào cũng chỉ có chênh lệch về độ rộng, chứ không có khác biệt về độ cao, khó tránh khỏi có phần tự phụ.
Tuy Siêu Thoát là bước tiếp theo vĩnh viễn khó chạm tới, nhưng đợi hắn luyện thành Võ Tốt, đúc lại Đấu Ách, được phong Nhất Tự Vương, lập đại công ở chiến trường Thần Tiêu, được quốc thế Trung Ương ôn dưỡng mấy nghìn năm, đặng viên mãn rời cành, từ biệt không còn nợ nần… may ra mới có hy vọng tìm đến con đường này.
Nhưng nghĩ rằng có Thiên Đô Tỏa Long Trận trấn áp, mình chỉ cần tung một quyền vào tên Tà Tiên này, thử xem nắm đấm cứng hay không, chắc sẽ không sao… Cùng lắm thì thu về là được!
Nào ngờ Hỗn Nguyên Tà Tiên lại ngang ngược đến thế, tại trận tịch thu luôn cả nắm đấm.
Từng mảng hỗn độn lớn lan tràn về phía Võ Khu của hắn, gần như không có giới hạn, chẳng hề bị ngăn trở. Nào là Trung Ương Bí Pháp, nào là Võ Đạo Cực Khu, tất cả đều như sợi tơ mỏng manh trước lưỡi đao, không sao chịu nổi một đường chém ngang.