“Kẻ nào… dám xưng khôi!?”
Cung Duy Chương đang lúc khí thế ngút trời, tay đặt lên chuôi đao, ngẩng mắt nhìn.
Nhưng Hoàng Xá Lợi đã một tay túm hắn xuống khỏi đài cao, kéo bay như một con rối, giật về phía sau.
“Ha ha ha ha… ha ha ha ha…”
Tiếng cười điên cuồng như lửa cháy đồng hoang, trong nháy mắt đã lan khắp Quan Hà Đài.