Nhưng hắn nói rất rõ ràng: “Ta không muốn ngươi chết.”
Người trên đài, tụ lại như cờ, tản ra như biển rẽ.
Khương Vọng vẫn luôn biết mình sẽ phải đối mặt với điều gì, nên vô cùng thấu hiểu cục diện lúc này có được chẳng dễ dàng, cũng vô cùng trân quý tất cả những điều này.
Hắn nói: “Lý tưởng là sự theo đuổi của cá nhân, không phải trách nhiệm bị áp đặt, không một ai phải chịu trách nhiệm cho lý tưởng của ngươi.”
“Ta chưa bao giờ mong cầu rằng việc ta làm là đúng đắn, thì mọi người sẽ đều đến ủng hộ ta — huống hồ ta cũng chưa chắc đã đúng.”