Nhưng Khương Vọng không đáp lời.
Hồng Quân Diễm không nhịn được hỏi: “Khương lão đệ, ngươi đang nghĩ gì?”
Ánh mắt Khương Vọng tĩnh lặng: “Ta đang nghĩ — rốt cuộc có bao nhiêu đường dây đang giao thoa trên Quan Hà Đài, rốt cuộc có bao nhiêu người, đang chờ đợi thành sự tại Hoàng Hà chi hội lần này.”
Hắn thong thả thở dài: “Khi Long Quân còn tại, chẳng hay trường hà yên bình. Long Quân đã đi, mới hay chữ ‘yên’ quý giá dường nào!”
Cơ Cảnh Lộc mặt khẽ co giật.