“Nương tay” vốn là một việc đòi hỏi kỹ thuật, trận đấu thật chỉ cần liều mạng là được, còn trận đấu giả thì phải cân nhắc quá nhiều…
Để có một trận đấu giả hoàn hảo, phải khống chế cuộc chiến ở mức “dốc hết sức nhưng không thể thắng”… Nếu không có đối thủ phối hợp, bản thân cần phải có nhãn giới và thực lực cao hơn một bậc.
Bào Huyền Kính vốn không cho rằng việc này khó.
Hắn dù sao cũng từng là bậc chí cao của U Minh, cho dù thực lực bị giới hạn ở cùng một tầng thứ, nhãn giới vẫn cao hơn đám trẻ ranh này mấy tầng lầu.
Kịch bản chiến đấu đã được vạch sẵn — hắn sẽ thể hiện toàn diện trình độ kiếm thuật, thân pháp của mình, củng cố phong cách “Tiểu Võ An”. Còn phải diễn luyện lại một lượt những đạo thuật cao siêu, tân tiến nhất của Tề quốc Thuật viện, thể hiện trọn vẹn gia truyền của Bào thị, phong thái của Sóc Phương, và nền tảng danh môn của Đại Tề!