Giờ khắc này, mọi người mới sực tỉnh —— dường như tất cả đều đã quên lãng sự tồn tại của Tư Mã Hành.
Dường như hắn thật sự chỉ là một cuốn sách cũ kỹ, bị người ta cầm lên thì cầm lên, bảo xếp xó thì liền bị xếp xó.
Nhưng hắn là Tư Mã Hành!
Vết nứt bất chợt, không thể nào thoát khỏi cái nhìn của Tư Mã Hành. Phong trấn thời không đang lung lay, không ngăn nổi Sử đao của Tư Mã Hành.
Thời song mà Tả Khâu Ngô đã phong bế, Xuân Thu bút lại khóa chặt, thời song mà Thất Hận lợi dụng "Ngô Trai Tuyết" lay động nhưng cũng chẳng buồn đẩy ra, sau một hồi chấn động kịch liệt, đã bị đẩy bật ra từ bên trong.