Thứ nhất, tiên thuật Lẫm Đông mà Ninh Đạo Nhữ dùng khi đó, vẫn chưa có [Trường Thọ Chương] để bổ sung hoàn thiện. Hồng Quân Diễm, người thực sự có thể phát huy uy năng của môn tiên thuật này, khi ấy vẫn còn đang say ngủ.
Thứ hai, tiên thuật thời Tiên Cung có một đặc điểm quan trọng nhất, chính là cần “thuật giới” để thúc đẩy.
Ví như tiên thuật của Vân Đỉnh Tiên Cung có ba hệ thống lớn, thì thuật giới cũng có ba loại, lần lượt là [Thiện Phúc Thanh Vân], [Ác Họa Ô Vân], và [Lăng Tiêu chi khí].
Hiện tại Khương Vọng cũng chỉ thông qua Thanh Vân Đình, tích lũy được một lượng [Thiện Phúc Thanh Vân] nhất định.
Hậu thế truyền nhân sử dụng tiên thuật, khi không có được thuật giới, thường sẽ dùng các loại phương pháp để thay thế, ví dụ như 《Như Mộng Lệnh》 mà Khương Vọng sử dụng. Cách này tương đối rườm rà, hơn nữa cuối cùng vẫn có chỗ thiếu sót, không thể đạt tới cảnh giới hoàn mỹ.