Nàng nghĩ, nàng đã sai rồi!
Còn về phụ thân…
Đối với ký ức về phụ thân, ngoài những đoạn bị đánh vào lòng bàn tay, thì chỉ còn lại một bóng lưng lạnh lẽo.
“Hoàng huynh!” Hách Liên Vân Vân cười, vẫy tay chào, vẫn như mọi lần gặp gỡ trước đây.
Hách Liên Chiêu Đồ nhìn nàng, cũng ấm áp như trước, khẽ nhíu mày kiếm: “Trời lạnh thế này, sao muội không khoác thêm áo choàng dày mà đã ra ngoài?”