Ở trường hợp khác muốn nói sao thoải mái thì nói, cùng lắm nói xong liền động thủ.
Trên triều đường cần thận ngôn.
Tấn Vương ở đây cẩn thận một chút, Lâu Ước lại lần nữa cất lời: “Lo ngại của Tây Thiên Sư, bản quân hoàn toàn có thể lý giải. Ngọc Kinh Danh Giáo, há có thể tùy tiện ném vào tay kẻ tầm thường?!”
Hắn ánh mắt sáng rực nhìn Dư Tỉ: “Bản quân hiện tại năng lực đích xác không đủ, nay được thiên hạ tiến cử, không thể phụ lòng mong mỏi mà từ chối. Chi bằng như vậy, bản quân tạm thời làm Đại Chưởng giáo, cùng Thiên Sư cùng nhau bàn bạc giáo vụ, khi nào thắng được Thiên Sư, lại bỏ đi chữ ‘Đại’ này – Thiên Sư thấy sao?”
Hắn dưới cục diện Đế đảng đại ưu thế, chủ động lùi một bước. Mà lại thật sự có tự tin vô song!