Trong khách phòng Thiên tự đệ Tam, chỉ còn lại một tế đàn nứt vỡ, một huyết quan đã mở nắp.
Dây leo do Miêu Nhữ Thái để lại, treo trên tường, chậm rãi uốn lượn, bởi trận pháp ở phòng bên cạnh vẫn đang vận hành, nên chúng không lập tức chết đi cùng Miêu Nhữ Thái.
Chú văn trên mặt đất bò đi vô định, cho đến khi một chiếc ủng giẫm phải.
Xoảng xoảng, tiếng xích sắt lay động.
Từ sau trận Phạt Hạ ra làm thống soái, Điền An Bình mới bắt đầu mang ủng.