Ngao Thư Ý tự thân cũng hết sức tránh có hành động nào khiến Nhân tộc hiểu lầm, cơ bản chỉ khi Hoàng Hà chi hội cử hành, mới giáng lâm một lần, ngồi vào trong khu vực do Lục Hợp Chi Trụ vây quanh.
Phúc Duẫn Khâm có thể trực vệ bên ngoài, đều là kết quả y tự mình hết lần này tới lần khác tranh thủ –
Khi ấy y còn rất trẻ, đối với tương lai có vô vàn tưởng tượng. Y nói Long Quân cùng Nhân Quân ngồi tại Quan Hà Đài, Nhân Quân giáp sĩ như rừng, nghi trượng đầy đủ, Long Quân há có thể vô lễ nghi, há có thể không có vệ sĩ? Phúc Duẫn Khâm nguyện làm một viên.
Khi ấy Long Quân nhìn y, chỉ lắc đầu cười khẽ, sau này rốt cuộc cũng vì y tranh thủ cơ hội trực vệ Quan Hà Đài này.
Nhưng mãi đến khi thật sự đứng trên Quan Hà Đài, lần đầu tiên tận mắt chứng kiến sự thịnh vượng của Chư quốc Nhân tộc ở cự ly gần, nhìn thấy Long Quân ngồi ở đó như pho tượng đất, y mới hiểu sự cay đắng trong nụ cười kia.