Vào thời khắc này, đôi mắt hắn hoàn toàn bị màu mực bao phủ.
Hắn dường như nhìn thấy con đường thiên lộ Ngu Uyên vĩ đại kia, trong những năm tháng gian khổ từ thuở hồng hoang, đã có bao nhiêu chiến sĩ vật lộn trên đó.
Hắn dường như nghe thấy những tiếng hoan hô vang lên vì hắn, chúng thật sống động và nhiệt thành biết bao, những kẻ sống trong địa ngục ấy đâu chỉ có hận thù. Tu La tộc vì Hoàng Dạ Vũ hắn lên đến đỉnh cao mà hân hoan chúc mừng——
Vạn tuế, vạn tuế!
Vạn tuế hóa hư không.