Lại nói với Khương Vọng: "Chân nhân còn chuyện gì ở đây nữa không?"
Khương Vọng vung tay: "Ta không còn việc gì."
"Vậy thì đi thôi, chúng ta ra ngoài thành nói chuyện." Vệ Du hoàn toàn không để ý biểu cảm của Vương Địch, nhấc chân bước đi.
Khương Vọng chắp tay sau lưng, ung dung theo sau.
Hắn đương nhiên sẽ không thay Vương Địch cảm thấy ấm ức, Vương Địch có thật sự ấm ức hay không, còn phải xem xét lại.