Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hổ Thái Tuế không để ý đến bọn họ, chỉ hỏi: “Về cơ bản?”
Khuyển Thọ Tằng không dám giấu diếm, hoảng hốt nói: “Trước đây trong toàn bộ vùng bắc khu, không có ai thân cận với Sài A Tứ, chỉ là gã luôn lảng vảng ở quán rượu Lão Viên. Ta đã mang theo tất cả những tên tiểu yêu có liên quan đến đây rồi. Trong toàn bộ quán rượu Lão Viên, chỉ có một tên côn đồ hàng đầu xem kịch là đi mất, tên này thuộc Trư tộc. Không ai biết gã đã đi đâu.”
“Đây không phải là trùng hợp sao?” Lộc Tây Minh đứng bên cạnh Hương Hoa nhẹ nhàng cười nói: “Trong Thần Tiêu bí tàng cũng có một tên giấu đầu lòi đuôi, nói cái gì mà Thái Bình đạo, không ai biết gã đến từ đâu.”
“Lại là quán rượu Lão Viên, cái quán rượu lão Viên đáng vứt đi này đúng là phức tạp.” Hổ Thái Tuế liếc nhìn Viên Lão Tây: “Là ngươi mở ra phải không? Ngươi rất phức tạp à?”