Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sài Chính Châu, một yêu quái có cá tính mạnh mẽ và cứng ngắc cả đời, khi về già lại chỉ dạy cho tôn nhi của mình hai chữ - cúi đầu.
Dù không tự mình làm, nhưng cảnh máu bắn tung tóe trên khuôn mặt vô tội vẫn dạy cho tôn nhi bài học cuối cùng. Khiến cho tên tiểu yêu nhớ kỹ cái gì gọi là việc học hỏi từ những sai lầm trong quá khứ, cái gì gọi là không mắc phải những sai lầm tương tự.
Trước khi có được Cổ Thần Kính, Sài A Tứ vẫn luôn như vậy, cụp cái đuôi lại mà sống như lời gia gia đã dạy.
Không có một người bằng hữu thật tâm nào, không được công nhận và tiếp nhận.